Quả phạt đền đi vào luật Cambridges (tiền thân của luật bóng đá ngày nay) từ năm 1891. Đến năm 1905 có thêm quy định là người bắt phạt đền phải đứng trên vạch vôi của khung gỗ.
Có hai lý giải vì sao chấm phạt đền lại cách khung thành 11m. Về mặt số học, nó là điểm nằm giữa trung bình tổng của hai vạch 50m50 (khoảng cách từ đường biên ngang tới giữa sân) và 16m50 (khu vực vùng cấm địa). Và về mặt biểu tượng học, mỗi m đến khung thành là một cá nhân hợp thành đội bóng (11 cầu thủ). Theo đó 11m biểu thị sự gắn kết, tinh thần tập thể. Trên chấm 11m, cả đội bị thổi phạt phải chịu sự trừng phạt chứ không phải một cá nhân. Ngược lại bên được hưởng xem quả phạt đó là thành quả tập thể, chứ không phải cá nhân.
Quả phạt đền ra đời từ cuối thế kỷ 19 nhưng phải tới thập niên 70 của thế kỷ 20, người ta mới áp dụng luật đá luân lưu để phân định thắng thua sau 2 hiệp phụ. Euro 1976 là giải đấu đầu tiên áp dụng luật thi đấu luân lưu khi trận đấu kết thúc với tỷ số hòa sau 120 phút. Trước đấy, nếu trận đấu không thể phân định thắng bại, Ban tổ chức thường cho đá lại hoặc tung đồng xu (như trường hợp của Italia ở Euro 1968).
Nguồn: Nông nghiệp