Trang chủ English Keo và băng dính, cái nào dính tốt hơn?

Keo và băng dính, cái nào dính tốt hơn?

Muốn biết cái nào dính tốt hơn, cần hiểu cơ chế hoạt động của chúng.

Loại keo dính cổ xưa nhất có tuổi đời 8.000 năm, có nguồn gốc từ khu vực hang động ở biến Chết. Người cổ đại dùng keo, làm từ hỗn hợp xương động vật với nhựa cây, để chống thấm cho các giỏ đựng đồ và đồ dùng.

Hiện nay có rất nhiều loại keo và băng dính để hàn và sửa đồ. Điều gì khiến băng dính và keo có độ dính như vậy? và cái nào dính tốt hơn.

Sự kết dính được tạo thành từ các phân tử có khả năng kết dính tốt hoặc từ protein tự nhiên và carbohydrate, giống tinh bột ngô hoặc nhựa cây.

Để kết dính, cả băng dính và keo đều phải có tính gắn kết với nhau và kết dính với vật khác.

Keo dính được tạo nên từ polymer có tính kết dính pha trong dung môi để tránh nó dính chặt vào lọ đựng. Mùi của keo dính có nguồn gốc từ dung môi mà nó pha cùng.

Keo được pha từ 2 chất trở nên có thể kết dính tốt hơn. Tuy nhiên, khi keo khô rồi, nó không thể gắn kết thêm một lần nữa.
Ngược lại, khi băng dính được dính vào một bề mặt, nó tạo ra một mối liên kết yếu hơn, nhưng có thể tái sử dụng. Mối liên kết của băng dính được gọi là lực Van der Waals. Nó có thể gắn kết 2 chất liệu lại với nhau trong điều kiện chúng phải rất gần nhau.

Băng dính có một mặt thường được làm từ cao su hoặc thành phần có thể kéo dài và một hỗn hợp được gọi là chất kết dính.

Độ kết dính của băng dính được quyết định bởi tỉ lệ giữa chất kết dính và chất co giãn cũng như độ dày của phần dính. Khả năng chia nhỏ và giữ vật dính với nhau của băng dính được gọi là độ nhớt. Khi các phân tử kết dính, mang tính nhớt của băng dính lấp đầy các khe nứt, chúng ở gần nhau tới mức tạo ra được lực Van der Waals.

Do cách thức hoạt động như vậy nên keo có khả năng kết dính tốt hơn băng.

Nguồn: Ted-ed