Theo tiến sĩ Phillip Broadwith tới từ Viện Hóa học Hoàng gia Anh, có 2 thứ phải nghĩ đến khi nói về độ dính. Khi nói về băng dính, thường có phản ứng hóa học xảy ra, còn khi nói về những thứ như mật ong, tuy không có phản ứng hóa học xảy ra nhưng ở đây có sự tương tác giữa các phân tử.
Chẳng hạn, keo thường được làm bởi một chất gọi là methacrylate và ở trong chai nó giữ nguyên được trạng thái của mình. Chỉ khi tiếp xúc với nước, hoặc trong không khí, hay khi ở trên ngón tay bạn, phản ứng hóa học mới bắt đầu diễn ra, liên kết các phân tử lại với nhau thành một chuỗi liên kết dài và chúng bắt đầu dính với nhau.
Tuy nhiên, với đường hoặc mật ong, thứ khiến ta cảm giác dính thực chất là do lực tương tác giữa các phân tử chứ không phải do kết nối hóa học. Một vài trong số đó là liên kết hydro – khá giống với tương tác giữa phân tử nước. Với đường, do cấu tạo có nhiều góc có thể tạo ra liên kết hydro nên nó trở nên dính hơn.
Nguồn: The Naked Scientists